Đồi cỏ lau Bình Liêu
So với những địa điểm nổi tiếng khác của Quảng Ninh như: Hạ Long, Cô Tô hay Quan Lạn, núi Yên Tử thì Bình Liêu là cái tên còn quá mới. Nhưng không vì thế mà độ hấp dẫn của Bình Liêu lại ít hơn bởi vẻ hoang sơ mà đằm thắm đầy tính thu hút của mình.
Bình Liêu nổi lên bởi nhiều cung đường phượt ngoằn ngoèo, cảnh sắc êm dịu, lối sống bình tĩnh và nhẹ nhàng. Nơi đây nằm ở ngay biên giới, tiếp giáp với Trung Quốc. Đứng ở Bình Liêu, người lữ hành có cảm giác lâng lâng, khi tha hồ ngắm cảnh sắc quê hương cũng như sông núi nước bạn.
Bình Liêu như là một xứ sở cỏ lau, bởi thu sang khắp các nẻo đường đều phảng phất sắc trắng tung bay. Nhưng tập trung nhiều nhất phải kể đến cánh đồng lau.
Để có thể đi đến cánh đồng cỏ lau, du khách có thể di chuyển theo con đường từ thị trấn Bình Liêu đến Hoành Mô rồi rẽ phải tới bản Ngàn Chuồng thuộc xã Lục Hồn. Tiếp tục đi thêm một đoạn rồi rẽ trái theo hướng dẫn của người bản địa, trải qua quãng đường 8km, du khách sẽ đến được các cột mốc 1300, 1302, và 1305 - nơi cao nhất của Bình Liêu. Trước khi đến với đồng cỏ lau, du khách có thể ghi dấu chân mình tại các cột mốc và chiêm ngưỡng các nếp sống của người Dao, người Tày khi đi qua các bản.
Con đường nhỏ dẫn đến cột mốc 1305 nằm giữa đồi cao, hai bên thoai thoải trải dài xuống, chân lang thang trên miền biên viễn mà cứ ngỡ như đang dạo chơi trên “sống lưng” của “chú khủng long khổng lồ” vẫn còn vùi mình trong giấc ngủ say. Những bậc thang cứ thế tiếp nối lên cao, đưa tâm hồn người lữ hành bay bổng cùng không gian đầy mộng mị. Đưa tay ra là có thể ôm trọn đất trời xanh ngắt trùng điệp vào lòng.
Bình Liêu bình thường vốn đã đẹp, trong tiết thu lại càng đẹp hơn với những gam màu đầy chất thơ tình của cánh đồng cỏ lau. Từng bông hoa vội vàng vươn cao khoe sắc dưới ánh nắng thu chan hòa, cùng nhau ngân nga bài hát ca gió với núi mây ngàn, chạm vào trái tim lỗi nhịp của người lữ hành. Đôi khi tôi tự hỏi, đây có phải là thiên đường? Rồi cũng tự nhận ra đây chỉ là giới thực, chỉ là khung cảnh đẹp quá thôi, làm cho người ta cứ tưởng như bước vào cõi mơ hư ảo.
Từ trên cao nhìn xuống, Bình Liêu như được phủ một lớp bông tuyết mịn màng trắng xóa bởi cánh đồng lau. Đến khi có gió, Bình Liêu như tấm nhung trắng mướt phất phơ uyển chuyển, như cánh tay mềm mại của nàng tiên nữ đang nhẹ nhàng chìm đắm vào điệu múa “ đánh cắp” trái tim của người lữ hành.
Thả đôi chân thong dong trên con đường mòn giữa Bình Liêu, du khách vừa choáng ngợp trước “ khung cảnh” hùng vĩ của đồi tiếp đồi, núi tiếp núi, lại có cơ hội khám phá nét đẹp mỏng manh dịu dàng của một Bình Liêu thiếu nữ đang e ấp ngại ngùng.
Bình Liêu hoang sơ mang vẻ đẹp thuần khiết nên càng trở nên dễ thương hơn trong mắt du khách. Không cần và cũng không nên để bàn tay con người can thiệp, Bình Liêu cứ mãi đẹp tự nhiên như thế là đủ rồi.
Cỏ lau ở đây rất cao, có đoạn vượt hơn cả đầu người, để du khách có thể cảm thấy mình quá nhỏ bé quá chừng trước “ vương quốc hoa lau khổng lồ”, dậy nên niềm ước ao được sống giữa chốn bình yên này mãi.
Thu về đâu chỉ có những mùa hoa, thu về đâu chỉ có những bản tình ca trong sương lạnh, thu về còn mang theo cả mùa cỏ lau trắng muốt đẹp vô ngần. Nếu mang trong mình một tâm hồn lãng mạn, một đôi chân ưa phiêu bạt và đôi mắt thích chiêm ngưỡng kiệt tác của tạo hóa thì Bình Liêu là điểm đến không thể lí tưởng hơn vào mùa thu này.
Nguồn: Sưu tầm