Hà Nội - Một trời thu
Có những thứ chẳng bao giờ quay trở lại, chỉ có thu Hà Nội vẫn ở đó, đẹp và kiêu sa đến nao lòng mà thôi. Mùa thu Hà Nội có gì đặc biệt mà gợi nhớ, gợi thương đến thế?
Mỗi lần mùa thu tới, nếu bạn có dịp ghé thăm Hà Nội, tôi sẽ đưa bạn đi khắp các nẻo đường để tận hưởng sự dịu dàng này. Mùa thu với tôi, bao giờ cũng dịu dàng đến lạ.
Thu Hà Nội dịu dàng, đón mùa cốm mới thơm mùi sữa lúa, hương sen thoang thoảng sót lại, đâu đó thấp thoáng bóng áo nâu quẩy đôi gánh chung chiêng, bên trong lấp ló những quả thị vàng mượt tựa màu cổ tích. Mùa thu Hà Nội rón rén, ngập ngừng như thế.
Bạn hỏi, tôi có thích Hà Nội mùa thu không?
Tôi mỉm cười, khó mở lời. Hình như là cũng có, vì quanh năm suốt tháng, tôi chỉ đợi mỗi mùa thu.
Trên những gánh hàng hoa, thạch thảo nhỏ xinh chúm chím nghiêng nghiêng, từng cánh mỏng khẽ khoe mình trong gió. Hoa sữa vẫn nhẹ thơm, đủ cho người yêu hương và đủ cả cho người không đem lòng quý mến.
Và tôi gọi những ngày này, là những ngày thu vừa đủ.... Đủ nắng nhẹ, đủ mưa bay, đủ cả chút lạnh chạm da mỗi sáng...
Tận hưởng thôi, vì mùa thu đến bất chợt nhưng đi rồi cũng sẽ chẳng báo trước.